Trong khi Vô Ưu còn đang há mồm tiêu hóa thông tin về khái niệm "Thích khách", Tiểu Hàn đã tiến đến che chắn cho nàng dưới lớp áo choàng, tử sĩ cũng lập tức đứng áp sát xung quanh, vệ binh cầm khiên giáo vây kín vòng ngoài cùng.
Đội ngũ xuyên qua màn đêm, di chuyển rất nhanh, Vô Ưu vẫn chưa phân tích xong tình huống, đã thấy mình bị đẩy vào một gian phòng, cánh cửa đằng sau lập tức khép lại.
Công chúa một thân trang phục dạ hành, khoác hồ cừu, tóc dài buộc thõng, sắc mặt ngưng trọng trao đổi với vài tên quan binh.
Không lâu sau, tất cả bọn họ đều vội vã rời đi, trong phòng chỉ còn các nàng và khoảng hai chục tử sĩ.
"Nàng có bị thương ở đâu không?" Tích Nguyệt kẹp chặt lông mày, cẩn thận quan sát người trước mặt.
Vô Ưu lắc đầu, mở miệng hỏi: "Chuyện này là sao?"
Thích khách, cỡ nào drama, cỡ nào cẩu huyết...Ở hiện đại, bắt trộm là chuyện ghê gớm nhất nàng từng gặp có được hay không?!
Tích Nguyệt ưu tư suy nghĩ, có chút lo lắng nói: "Không rõ, nhưng nghe trưởng hộ vệ nói có khoảng hơn một trăm sát thủ, hành tung quỷ dị. Bọn chúng lợi dụng ban đêm sương mù dày, liền bất ngờ vượt qua cấm địa. Binh lính tuần tra phát hiện được lập tức làm báo động. Mọi chuyện loạn thành một đoàn.."
Mục đích lần này là đến chùa cầu phúc, nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-uu-truyen-ky/2654666/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.