Người đàn ông cao to lực lưỡng cầm theo một con dao đi đến chỗ bà Hằng, bà ta sợ hãi lùi dần về phía sau, lắp bắp nói: “Đừng, đừng qua đây.
”
Lúc này người đàn ông chộp lấy tay bà Hằng kéo ra cái bàn bên cạnh đặt xuống, con dao cũng giơ lên cao chuẩn bị động thủ.
Bà Hằng hoảng loạn không biết làm sao, dùng hết sức lực đẩy người đàn ông ra, hắn không phòng bị cũng không để ý nên bị đẩy lùi vài bước, bà Hằng nhân cơ hội này cũng cầm lấy cái kéo ở bên cạnh tủ gỗ, chĩa về phía trước nói: “Đừng ai qua đây, nếu không tôi sẽ đâm chết người đó.
”
Tuy mạnh miệng nói vậy nhưng tay bà ta vô cùng run rẩy như thể sắp làm rớt cái kéo xuống đất.
Người phụ nữ thấy vậy cười lạnh: “Tôi xem cô có thể làm gì.
”
Nói rồi bà ta liếc mắt người đàn ông: “Còn ngây ra đó làm gì, mau bắt lấy bà ta, lẽ nào một người phụ nữ yếu đuối cũng không giải quyết được sao?”
Người đàn ông nghe vậy nhanh chóng đi tới thế nhưng chưa kịp làm gì bà Hằng đã kéo lấy bà Mai kề kéo lên cổ nói: “Các người không được làm gì cả nếu không tôi sẽ giết con mụ này, tôi đã nói rồi cho tôi thêm chút thời gian, là các người ép tôi.
”
Bà Hằng có chút kích động, người bị kèm cặp là bà Mai cũng nhíu mày tức giận: “Thu Hằng, cô mau buông tôi ra, nếu không cô sẽ nhận cái kết đắng.
”
“Cô nghĩ tôi ngu hay sao mà buông? Tôi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-xau-chong-mu/2183440/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.