Sắc mặt của Trung Nghĩa đột nhiên trầm xuống, khi ông nhìn thấy bảo ăn trong ngôi biệt thự lần lượt được thay thế bởi người của Gia Quyên, họ là sát thủ chuyên nghiệp giết người không gớm máu.
Cảm giác tội lỗi dâng trào trong ông, khi nghĩ đến mình sắp đưa một người phụ nữ vô tội vào con đường chết, ông đang dằng co giữa tình yêu và lương tâm.
Suy nghĩ một chút ông đưa ra quyết định, ông không thể mê muội vì tình cảm cá nhân mà làm hại đến người vô tội, ông tin chắc nếu trận chiến ngày hôm nay diễn ra thì người chết không chỉ có một.
Suy ngẫm một lúc ông vươn tay cầm lấy cánh tay của Kiều Nhi, kéo cô sang một bên.
Người phụ nữ bất ngờ với hành động của Trung Nghĩa, cô hơi khó chịu rút tay về đi theo ông.
Đi đến một góc khuất ông dừng lại ánh mắt thận trọng nhìn dáo dác để xác định rằng không có người của Thẩm Gia Quyên theo dõi, ông nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt khó xử.
Người phụ nữ không biết Trung Nghĩa định làm gì, sự e dè lộ rõ trong ánh mắt cô.
Sau một lúc Trung Nghĩa cất giọng thận trọng.
- Kiều luật sư, cô hãy cùng người của mình mau chóng rời khỏi nơi này.
Người phụ nữ nhíu chặt đôi mày thanh tú, nhìn Trung Nghĩa khó hiểu nói.
- Trung Tiên sinh, tôi không hiểu ông đang nói gì.
Tại sao tôi phải rời khỏi nơi này?
Trung Nghĩa nhìn tứ phía nói với giọng run run.
- Hôm nay mời cô đến đây để tiếp đãi những nhà lãnh tụ chỉ là cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-cua-thieu-ta/2614053/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.