"Hả?" - Cô ta đảo mắt, hai tay khoanh trước ngực, trên mặt lộ ra nụ cười sáng tỏ, cơ bản đã đoán được người hầu gái chúc mừng cái gì."Tuy rằng không biết vì sao quản gia Ngô lại nhằm vào người câm, nhưng sợ là nếu sau này người câm có suy nghĩ gì không an phận thì nhất định sẽ chết rất thảm."Ha...ha...Nguyên nhân quản gia Ngô nhằm vào con nhóc chết tiệt kia, có lẽ là do cho rằng con nhóc chết tiệt kia hóa trang xấu xí để gây sự chú ý với Hình Thiên Nham, chắc là cảm thấy mưu mô khó lường? Thật không nghĩ tới lần này việc con nhóc chết tiệt ộ ra dung mạo thật vừa có lợi mà vừa có hại, đúng là báo ứng.
Hơn nữa quản gia Ngô này, chắc hẳn là một người bảo vệ chủ nhân trung thành, xem ra sau này mình không chỉ phải dỗ dành Hình lão gia mà còn phải lôi kéo ông ta.
Nếu loại người này là người của mình, cô ta tin rằng địa vị của mình trong căn nhà này sẽ càng ngày càng vững chắc.Nghĩ đến đây, khuôn mặt cô ta không khỏi lộ ra vẻ đắc thắng."Nào, nào, Dục Thành, chúng ta đến chỗ của ông nội đi." - Tiêu Lâm Na kéo cánh tay nhỏ bé của Dục Thành về phía trước, dáng đi của đứa nhỏ đi về phía ông nội đang đứng ở cửa trông có vẻ rất khó khăn.Nhìn thấy sự trưởng thành của đứa nhỏ, ông lão nhà họ Hình lập tức nở nụ cười tươi như hoa: "Ha ha ha ha, thật không ngờ, ông vừa mới có thể “đi lại” mà cháu ông cũng có thể đi được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-hao-mon-bi-ruong-bo/76915/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.