Mạc Thiên Kình bị bộdáng này của cô làm cho mơ hồ, buồn ngủ mà tức giận lại còn lớn như vậy, xem ra những ngày sau này sẽ không yên bình rồi!
Nói không chừng khi hai người ngủ chung, đại tiểu thư cô mà mất hứng, đem anh đạp xuống dưới gầm giường.
Suy nghĩ một chút, Mạc Thiên Kình đã cảm thấy dưới bụng một hồi xao động.
Thật là không có tiền đồ, bộ dáng 8000 năm mới gặp qua phụ nữ sao? Vểnh lên cái gì mà vểnh!
Mạc Thiên Kình rất không hài lòng mắng thầm tiểu đệ đệ của mình, nhìn vẻmặt tức giận của Sính Đình, haizzz, không biết lúc nào thì mới có thể để cho anh ăn no nê a!
"Em đã ngủ bảy giờ rồi, anh sợ em đói bụng, dậy ăn một chút gì đã, ăn no rồi ngủ tiếp, ngoan nào!"
Mạc Thiên Kình dịu dàng dụ dỗ, lấy ra gói ô mai mình mới mua đưa tới, SínhĐình vừa nhìn thấy ô mai, tức giận nhất thời giảm đi rất nhiều, bụngcũng cảm thấy rất đói!
"Mạc Thiên Kình, mau chuẩn bị thức ăn, tôi đói rồi !"
Sính Đình vén chăn lên, rời giường, liếc nhìn đồng hồ đeo ở cổ tay, đã sáu giờ rồi?
Xem ra mình thật sự ngủ đã rất lâu.
"Thím Vương đã chuẩn bị, sau khi em rửa mặt xong, chuẩn bị đi ăn cơm!"
Giọng nói của Mạc Thiên Kình rất dịu dàng, trong ánh mắt tất cả đều là cưngchiều, Sính Đình nhìn anh, trong nháy mắt lắc lắc đầu, có chút hoài nghi có phải mình nhìn lầm rồi hay không.
Anh lại có thể biết dùng ánh mắt cưng chiều kia mà nhìn mình chứ?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329685/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.