Ngọc Sính Đình không nhìn thẳng vào anh, nhìn bộ dáng như hiện giờ của anh, dù tức giận như thế nào, anh còn có thể là đối thủ của cô sao?
Đôi chân thon dài bước tới một bước, ngồi xuống ghế sa lon, quay đầu nhìn xung quanh.
"Không có người giúp việc?"
Ngọc Sính Đình phát hiện, trong biệt thự này trừ giọng nói của hai người ra thì hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả vũng nước đọng trên sàn nhà do vừa làm xong cũng không có ai lau.
"Không có, chỉ có một mình cô!"
Mạc Thiên Kình nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của cô, khóe miệng vểnh lên, giọng nói cũng trở nên vui vẻ.
"Chết tiệt, bọn họ, cư nhiên kêu mình tới làm người giúp việc, làm vệ sinh, nấu cơm, ta đây không làm!"
Ngọc Sính Đình vừa nghe anh nói xong lập tức bão tố nổi lên thốt ra câu nói này, khiến Mạc Thiên Kình ở một bên không nhịn được bật cười.
Người phụ nữ này thật sự là rất thú vị, anh cảm giác mình trong khoảng thời gian dưỡng thương này chắc mình sẽ không cảm thấy hiu quạnh!
"Anh cười cái gì!"
Ngọc Sính Đình đang muốn gọi điện thoại cho ông nội, không ngờ nhìn thấy anh cười đến bỉ ổi như vậy. . . . . .
(Thật ra thì anh chỉ là bị tiếng la mắng của cô khiến bật cười thôi, ai nói là bỉ ổi?)
Mạc Thiên Kình nghiêm sắc mặt, cười nhạt nói, "Không có gì, cô thật đáng yêu!"
Ngọc Sính Đình nghe anh nói thế, gương mặt trở nên ngây dại, lạnh lùng trừng mắt liếc anh một cái, xoay người đi lên lầu.
"Ngọc Sính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-nu-canh-sat-cua-thuong-tuong/1329900/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.