"Hinh Nhi - -" Lăng Diệu Hồng nhìn về phía Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, đau lòng gọi tên cô, sau khi thấy vẻ lo lắng trên khuôn mặt của Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh.
Kỳ Hinh yên lặng ngồi cạnh giường Lăng Thiếu Đường, đặc biệt bình tĩnh.
“Hinh Nhi, Thiếu Đường đã có chúng ta chăm sóc, con phải chú ý thân thể!” Kỳ Hinh vô cùng bĩnh tĩnh khiến cho Lăng Diệu Hồng cảm thấy không yên tâm.
“Bố --“ Kỳ Hinh chậm rãi nói: “Ngày mai Đường sẽ tỉnh lại đúng không?”
“Hinh Nhi –“ Chúc Bích Doanh dựa vào vai Kỳ Chấn Đông khóc không ra tiếng.
Kỳ Hinh không đợi l trả lời, khẽ cười, tay nhỏ bao phủ khuôn mặt anh, vén sợ tóc trên trán anh sang một bên, nói với mọi người,
“Đường của con anh ấy quá mệt mỏi, vì Lăng thị mà anh ấy mệt, vì Thiếu Nghị mà anh ấy mệt, vì con mà anh ấy quá mệt, cho nên, bây giơ anh ấy muốn ngủ thật ngon!”
Kỳ Chấn Đông đau lòng nói: “Đúng, Hinh Nhi, hiện tại Thiếu Đường muốn ngủ ngon một giấc, vì vậy, con cũng phải ngoan ngoãn nghe lời, về phòng bệnh nghỉ ngơi, có được không? Nếu Thiếu Đường tỉnh lại mà biết con không tự chăm sóc cơ thể như vậy, nó nhất định sẽ tức giận!”
Kỳ Hinh nghe xong lắc đầu, sau đó nnang khuôn mặt nhỏ nhắn lên, dịu dàng cười như suối nước trong xanh dành cho người yêu, cô nhàn nhạt nói:
“Bố, mọi người không cần lo lắng cho con, con rất tốt, vì con và cục cưng của Đường, con sẽ tiếp tục kiên trì! Chỉ là con muốn nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/65866/quyen-13-chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.