Hoàng hôn ngày 25 tháng 12, mặt trời sắp lặn nơi đường chân trời, “cây hoa hồng” do Chúc Kinh Nho tự tay bó được dựng trước cửa quán cà phê Bờ Nam.
“Vẫn đang đợi à?” Đường Trầm nhìn Chúc Kinh Nho đứng bất động trên ban công đã lâu.
Chúc Kinh Nho dựa lưng vào lan can, nhàn nhã ngửa đầu ra sau, tâm trạng vui vẻ ngắm bầu trời, bộ dạng đúng chuẩn ôm cây đợi thỏ.
Đường Trầm bước vào: “Mày đã chim công biểu diễn đến thế rồi, người ta rõ ràng không đón nhận tình cảm mà.”
“Chưa chắc đâu.” Chúc Kinh Nho cười khẽ.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới. Y trông thấy bóng dáng quen thuộc kia, nét ung dung thành thói và bất cần đời trên khuôn mặt càng trở nên sống động hơn: “Đẹp không?”
Đường Trầm liếc nhìn Bách Thanh Lâm cách đó không xa: “Đẹp.”
“Tao nói tao, không cho mày nhìn anh ấy.”
“Mày không nói sớm.”
Chúc Kinh Nho bật cười thành tiếng.
Lúc này, Bách Thanh Lâm đi qua gốc cây ngân hạnh đã rụng hết lá. Anh lẳng lặng ngẩng đầu lên nhìn Chúc Kinh Nho.
Hai người nhìn nhau cách một ngã tư đường, dường như lại trở về đêm đầu tiên ấy.
Chúc Kinh Nho cũng đứng trên ban công trò chuyện thân mật với người đàn ông khác.
Ánh mắt họ chạm nhau trong thoáng chốc. Đôi mắt đào hoa luôn ẩn chứa nét cười khiến tâm trí Bách Thanh Lâm hơi đình trệ. Chỉ vài giây ngắn ngủi, anh dường như bị đầu thuốc làm bỏng nên vội vàng chuyển tầm mắt.
.
Đường Trầm nổi da gà khắp người, nuốt hết lời muốn nói vào lại bên trong. Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vodka-va-mandheling-vu-dao-sao/2730003/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.