Thu dọn xong xuôi, Chu Kỳ dẫn theo Tố Huyền đi dạo trên đường phố Lương Châu.
Không thể không công nhận, tình hình ở đây khá hơn y dự đoán rất nhiều. Bố cục thành trấn Lương Châu có phần na ná Trường An, đường rộng thông thoáng, chia thành Nha thành, Tử thành và La thành. Nha thành là nội thành, lấy phủ Tĩnh tây vương làm trung tâm, làm nền móng cho nha môn của quan lại địa phương. Tử thành có nét tương đồng với phố phường Trung Nguyên, tam giáo cửu lưu[1], thương nhân và bình dân tụ tập chung sống. Mà La thành ở rìa ngoài cùng, chia làm hai ngả, đông tây đôi chợ, nam bắc tạp hóa.
Tất cả đều làm y nhớ tới Trung Nguyên, duy chỉ có bức tường thành cao ngất sừng sững kia cùng binh sĩ tuần sát và thương khách vãng lai nhắc nhở y rằng đây không còn là Lạc kinh của Thiên tử, mà là Lương Châu của Tĩnh tây vương.
Đã gần tới giữa trưa, Chu Kỳ chọn một tửu quán có vẻ sạch sẽ nhất, vừa ngồi, tiểu nhị đã niềm nở chạy ra đón tiếp.
“Khách quan, ngài muốn dùng gì ạ?”
Tố Huyền liếc nhìn Chu Kỳ, nhận được ý ngầm ưng thuận thì nói: “Một lư ngư[2] xắt lát, một vịt quay, một kim long phượng giải, thêm một phần anh đào tất la[3].”
Tiểu nhị lăng lăng nhìn hai người: “Khách quan, chỗ chúng tôi không có mấy thứ đó.”
Chu Kỳ nhíu mày, cười khổ: “Suy cho cùng đây là Bắc cương mà. Thôi vậy, tiểu nhị, ngươi chọn mấy món dân bản xứ thường dùng mang ra đây, gì cũng được.”
Tiểu nhị vâng dạ đáp, hỏi thêm:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-giang-nam-truc-ha-tu-trung-nhat-lao-ong/104285/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.