Edit: SamLeo-kun
Sáng sớm, khu nhà Lộ Tề quả thực có thể dùng gà bay chó sủa để hình dung.
"ai da trời ơi, sao lại ngủ tới giờ này vậy?" Lộ Tề vội vội vàng vàng bò dậy, nhặt quần áo dưới đất lên, tối qua một phút mềm lòng liền bị Ôn Nhiên ăn sạch sẽ, dẫn đến sáng nay eo vô cùng đau nhức.
Vành mắt đen thui đầu tóc rối bời, còn có dấu hôn như ẩn như hiện trên xương quai xanh, đủ để thấy tình hình chiến đấu tối qua kịch liệt thế nào.
Ôn Nhiên đã rời giường, lúc Lộ Tề chạy vào phòng tắm đánh răng, anh mặc tạp dề hoa từ cửa phòng bếp thò đầu ra, "Tề Tề, cháo muốn ăn ngọt hay mặn?"
Lộ Tề nhìn thấy bộ dạng hiền tuệ lương mẫu của Ôn Nhiên thiếu chút nữa phun hết nước súc miệng ra ngoài.
Thất thường á, quá thất thường rồi! nam thần thầm mến bao năm lại có thể ở phòng bếp nhà mình mang tạp dề nấu cơm cho mình, làm sao bây giờ, online chờ, gấp! cậu cố nén khiếp sợ nói, "Mặn, em không thích ăn cháo ngọt."
Ôn Nhiên đáp lời, bắt đầu cắt trứng muối và thịt bằm chuẩn bị làm cháo thịt bằm trức muối cho Lộ Tề.
Ôn Ngôn đang vác balo nhỏ ngồi trên bàn ăn từng ngụm từng ngụm uống sữa, trong mâm sứ trắng trước mặt đặt một cái trứng ốp la Ôn Nhiên chiên hơi cháy đen, bộ dáng ăn uống đã trải qua chỉ dạy của Ôn Nhiên đã trở nên tao nhã.
Nhìn thấy Lộ Tề mặc đồ ngủ chân trần vội vã từ phòng tắm chạy ra, bánh bao nhỏ Ôn Ngôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vong-phoi-khi-anh-de-gap-cv-dai-than/1025831/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.