Phốc ——
Tắm, tắm rửa? Thay quần áo.
Hướng Tiểu Vãn nâng lên gương mặt đỏ bừng, mặt ngây ngốc nhìn chằm chằm Hắc Diệu. “Người, người, người là đang nói ta sao?” Có lầm hay không, để cho nàng tắm rửa thay quần áo, người này lại là hướng nàng yêu cầu sao?
Hắc Diệu cười như cũ, nhưng khóe mắt kia lại có mạt ánh sáng nhạt âm thầm, hắn thấp giọng nói: “Tiểu Vãn nhi, nơi này chỉ có ngươi cùng ta, đương nhiên là bảo ngươi.”
Nói xong, ngón tay kia còn lạnh lùng mơn trớn mặt Hướng Tiểu Vãn, Hướng Tiểu Vãn chỉ cảm thấy một trận lạnh như băng vọt qua, xúc cảm kia tựa như một con rắn nhỏ lướt qua mặt của nàng.
Vừa nghĩ tới rắn, thân thể Hướng Tiểu Vãn không khỏi run rẩy, bất động thanh sắc lui về phía sau mấy bước, thần sắc nghiêm chỉnh, bực tức nói: “Bạch sư thúc, người nói gì cũng là một trưởng bối, tại sao có thể bức bách vãn bối ta làm chuyện hổ thẹn như thế, người rõ ràng là đang làm chuyện loạn luân, sẽ bị thế nhân khinh thường.”
Xem ta chụp cho ngươi tội danh lớn như vậy, ta xem ngươi còn dám bảo ta tắm cho không? Hắc hắc hắc.
Hướng Tiểu Vãn đắc ý chỉ duy trì không tới một giây, Hắc Diệu dần dần hướng nàng vươn tay, một tay kéo lấy nàng, tròng mắt nhìn nàng, giống như thanh sơn bích thủy xào xạc, lũ lũ lay động tựa như một tia hài hước, vừa tựa như nhu tình vui vẻ.
Hắn ghé vào bên tai nàng, thổi khí tà tứ nói: “Tiểu Vãn nhi của ta, thẹn thùng cái gì, nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1703476/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.