Lần đầu tiên Clary thấy Học Viện, nó giống một nhả thờ bị hư hại trầm trọng, mái sập xệ, sợi dây giới hạn hiện trường của cảnh sát màu vàng ố được dán ngoài cánh cửa đóng kín. Giờ cô không phải tập trung đế đánh tan ảo ảnh nữa. Thậm chí từ bên kia đường cô cũng có thể thấy rõ, đó là một nhà thờ mang phong cách Gothic cao cao với những tháp canh đâm toạc bầu trời xanh đen như những lưỡi đao vậy.
Chú Luke im lặng. Chỉ cần nhìn qua nét mặt cũng đủ biết chú đang đấu tranh tư tưởng ghê gớm. Khi bước lên những bậc thềm, Jace với tay vào trong áo như một thói quen, nhưng khi anh rút tay ra, bàn tay anh chẳng có gì. Anh cười nghe chẳng lấy gì làm vui vẻ. “Quên. Bà Maryse đã lấy chìa khóa của cháu trước khi cháu bỏ đi rồi.”
“Tất nhiên.” Chú Luke đang đứng ngay trước cửa Học Viện. Chú nhẹ nhàng chạm lên những biểu tượng khắc trên gỗ, ngay bên dưới khuôn cửa. “Những cánh cửa này giống y hệt những cánh cửa trong Phòng Hội Đồng ở Idris. Chú không bao giờ nghĩ mình lại được nhìn thấy chúng lần nữa.”
Clary cảm thấy khá tội lỗi khi phải cắt đứt mạch cảm xúc của chú Luke, nhưng rõ ràng họ đang có những vấn đề quan trọng trước mắt. “Nếu như chúng ta không có chìa khóa…”
“Không cần thiết. Cánh cửa Học Viện sẽ mở ra cho bất cứ một Nephilim nào không có ý làm hại tới những người cư ngụ trong đấy.”
“Nhưng nếu những người trong đấy muốn làm hại tới chúng ta thì sao?” Jace lẩm bẩm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-bong-dem-2-thanh-pho-tro-tan/2280730/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.