Edit: Ry
Thời điểm giao ngày, tức 12 giờ đêm, thường là lúc âm khí nặng nhất. Và cũng là lúc dễ xảy ra chuyện nhất.
Với người bình thường thì thức tới 12 giờ là đã mệt rã rời, đang chuẩn bị tiến vào mộng đẹp.
Nhưng với các người chơi, 12 giờ đêm trong phó bản là lúc họ tỉnh táo nhất, từng giây từng phút cảnh giác cao độ, mọi thứ đều có thể xảy ra, không biết đã có bao nhiêu người không vượt qua được đêm tối.
Đúng 12 giờ, tất cả người chơi đang trong trạng thái ngủ đồng loạt mở mắt, như đang đợi cái gì.
Nguyên Dục Tuyết chưa từng ngủ.
Cậu hơi nghiêng người sang, mắt khép hờ, rất công thức hoá nằm trên giường, đối mặt với cái cặp công văn nhét đầy tiền âm phủ tới mức phồng lên ở giữa phòng.
Thời gian từng phút trôi đi, tới 3 giờ 40 phút, ngay cả người chơi thì cũng đã có dấu hiệu buồn ngủ.
Trong đêm tối tĩnh lặng.
Bờ mi đang khép của Nguyên Dục Tuyết đột nhiên nhấc lên.
Những người khác chưa chú ý tới.
Nhưng Nguyên Dục Tuyết lại nghe thấy tiếng động lạ truyền tới từ cái cặp công văn kia.
Âm thanh giống như móng tay sắc nhọn mài trên lớp da cặp, từng chút từng chút.
Giống hệt âm thanh cậu nghe được lúc ban ngày.
Nguyên Dục Tuyết nháy mắt đã ngồi dậy, lẳng lặng xuống giường đi tới giữa phòng.
Cơ thể cậu mềm dẻo, thế nên động tác cũng rất linh hoạt.
Khi Nguyên Dục Tuyết đi tới nơi đặt đạo cụ, tay đặt trên quai cái cặp kia, những người khác mới phát hiện ra hành vi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-hinh-nguoi/1451290/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.