Edit: Ry
Hình như người đàn ông kia đang nhìn mình, Từ Oánh nghĩ.
Đúng hơn là hắn ta đang nhìn vào camera, nhưng cũng khiến chị cảm thấy quái dị.
Chợt ớn lạnh sống lưng, Từ Oánh rùng mình, sự mâu thuẫn quái dị này khiến chị chỉ muốn tắt trang web ngay, nhưng nháy mắt sau, người nọ lại quay đi.
... Ảo giác à?
Từ Oánh thở ra một hơi, nhưng những hình ảnh tiếp đó làm chị cả đời cũng không quên nổi.
Người đàn ông cởi trần kia quay đi mở tủ quần áo, mà từ trong cái tủ đó rơi ra một người trần trụi bị trói bằng dây thừng. Người đó còn đang giãy giụa, có lẽ là hét lên, nhưng camera không có chức năng thu âm thanh, Từ Oánh cũng không nghe được anh ta đang nói gì.
Thật kì lạ.
Rõ ràng chị thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông cởi trần kia, lại không thấy được mặt của người bị trói.
Từ Oánh sợ ngây người, không rõ chuyện này là sao.
Bắt cóc à?
Chị rướn người về phía trước, gần như là dán mắt vào màn hình máy tính, cố mở to mắt nhìn cho kĩ cảnh này, sau đó hét lên.
"A ---"
Một tiếng hét vô thức trong sợ hãi.
Vì Từ Oánh tận mắt chứng kiến người đàn ông cởi trần nọ, lấy ra một con dao chặt xương, chém xuống người bị trói.
Con dao kia vô cùng vô cùng lớn, lưỡi dao cong cong, sáng như tuyết, rất thích hợp để chặt thịt động vật cỡ lớn. Nhưng giờ thứ đang bị chặt không phải súc vật, mà là người!!!
Từng nhát từng nhát.
Con dao kia chém xuống cổ người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-hinh-nguoi/1451407/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.