Bởi vậy có thể thấy được, hắn ta đã chiếm thế thượng phong trong lần giao chiến này.
Nhìn thấy Lâm Lăng chống đỡ không được, Lữ Thành Thiên không chút tạm ngừng mà liên tục công kích múa may trọng kiếm trong tay.
Xẹt xẹt xẹt!!!
Mỗi kiếm hắn ta chém ra đều mang theo kiếm thế dày đặc, sắc bén bổ về phía Lâm Lăng!
Sau khi Lâm Lăng đứng vững lại, đối mặt với thế công điên cuồng tăng vọt kia, hắn không chút hoang mang mà vận chuyển linh lực trong cơ thể tới cực hạn.
Phanh! Phanh! Phanh...
Trường thương trong tay hắn múa may quay cuồng, mỗi thế công của đối thủ đều bị hắn thong dong đón được.
Cứ như vậy, Lâm Lăng vừa đánh vừa lui, nhìn như thong dong ứng phó, nhưng trên mặt đất khi mỗi bước chân bước qua đều nứt ra vô số vết rạn, nhìn cực kỳ ghê người!
Mỗi khi Lâm Lăng lui ra sau một bước thì đã dẫm nát gạch đá dưới chân, có thể đoán ra mỗi một kiếm thế hắn phải ngăn cản có sức mạnh khủng bố đến cỡ nào!
Mỗi khi Lữ Thành Thiên ra tay đều giống như mưa rền gió dữ, toàn bộ quá trình không cho Lâm Lăng chút cơ hội thở dốc nào.
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủn, đài chiến đấu này đã trở nên thảm không nỡ nhìn.
“Thật đáng sợ, kiếm thế của Lữ Thành Thiên gần như đánh Lâm Lăng không có sức lực chống trả!”
“Dựa vào ưu thế này, không đến năm phút là có thể thắng ván này.”
“Nhìn không hiểu thì đừng thổi phồng, tuy Lâm Lăng của học viện Thiên Diễn vẫn luôn bị đè đánh, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/1149262/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.