Lâm Lăng trầm mặc, cũng không giải thích quá nhiều.
Thanh niên mặc đồ đen cũng rất biết điều mà không tiếp tục gặn hỏi đáp án. Hắn ta bình tĩnh đánh giá Lâm Lăng, âm thầm xem kỹ năng lực của người này lần nữa.
“Thì ra Lâm Lăng đã sớm phát hiện...”
Bên ngoài, Ứng Nguyên Tử nhìn thấy Lâm Lăng không có nguy hiểm gì thì không khỏi thở phào một hơi.
Tuy không thể nghe thấy âm thanh từ quầng sáng hình chiếu, nhưng nhìn khẩu hình miệng của hai người cũng có thể đoán được đại khái.
Dưới cái nhìn chăm chú đó, chỉ thấy thanh niên mặc đồ đen trong quầng sáng đột nhiên lướt tới rồi lại biến mất một cách quỷ dị.
Dạng biến mất này không phải là tốc độ quá nhanh hay áp dụng võ học không gian nào đó, mà là thân thể đột nhiên dung hòa vào cái bóng của cột đá.
Lâm Lăng tập trung nhìn lại, lập tức nhìn ra đối phương vẫn vận dụng công pháp võ kỹ lúc nãy – Chính là Ám Ảnh Hành Tung.
Một khi tu luyện viên mãn loại võ kỹ này thì có thể xuyên qua bóng dáng của các vật thể, cái này giống như bước nhảy không gian, cực đoan quỷ dị!
Ánh mắt Lâm Lăng nhanh chóng quét về phía những cái bóng của các cột đá xung quanh.
Cột đá được sắp xếp vây quanh toàn bộ đài chiến đấu, số lượng không ít, cũng giúp tăng thêm phạm vi hoạt động của thanh niên mặc đồ đen
Nhìn những cái bóng cột đá kia và bản thân cũng tu luyện công pháp [Ma Ảnh Che Trời] tương tự, hắn có thể cảm giác được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/1149273/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.