"Lão đại, lão tam, chúng ta ở đây!" Hai người một bên này phất phất tay, mừng như điên chạy về phía Lâm Lăng.
Nhưng điều này cũng dẫn đến phái đoàn đang phẫn nộ đuổi theo không rời ở phía sau, cũng đồng loạt chuyển hướng theo.
"Chạy đi, đừng chào hỏi bọn họ."
Nhìn thấy hai tên ăn hại kia chạy tới, ánh mắt Lâm Lăng hơi giật mình lúc này cũng thèm không quay đầu lại nhìn mà trực tiếp chạy về phía đài Kim Tự.
Lôi Mông hiểu ý, lập tức theo sát phía sau. Mặc dù làm huynh đệ hoạn nạn phải giúp đỡ nhau, nhưng tình hình trước mắt, thật sự không thể giúp được!
Cứ như vậy, rốt cục bốn huynh đệ Lâm Lăng hai trước hai sau, cũng thành công chạy vào khu vực đài Kim Tự, trong tiếng quát của nhiều thiếu nữ xinh đẹp.
Khu vực này có bao phủ một tầng ánh sáng nhàn nhạt như ẩn như hiện. Bất kể là người dự thi nào đã tập hợp đủ mười tấm Linh Phù ấn ký sẽ có thể thuận lợi đi qua mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Về phần người không đạt được điều kiện, tất cả đều bị nhốt ở bên ngoài mặc cho bọn họ có công kích như thế nào, cũng không có cách nào lay động bức màn ánh sáng.
"Hoàn hảo, xem như thoát được một kiếp."
Nhìn đám mỹ nữ ở ngoài bức màn ánh sáng này, Tần Vũ thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Kiếp Đào Hoa, quả nhiên là không tầm thường." Cổ Vân Nhạc liếc mắt một cái, bất ngờ phát ra một tiếng cảm khái.
"Hai người các ngươi, nếu làm bọn họ bụng to nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/1149296/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.