“Ngươi đừng nói cho ta biết là ngươi nhận nhiệm vụ kia của Trương Ngọc Long ở Chấp Pháp Điện?” Nàng ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, nhẹ nhàng hỏi.
Lâm Lăng im lặng gật đầu, cũng không nhiều lời.
Ồ ——!
Được Lâm Lăng xác nhận, ngực Đào Linh phập phồng, lập tức hít sâu một hơi.
“Lâm Lăng, có phải não ngươi bị úng rồi không? Nhiệm vụ kia rất khó, nói không chừng sẽ mất luôn mạng.” Đào Linh nhíu mày liễu lại, trong lời nói oán trách mang theo một chút quan tâm.
“Yên tâm, ta có chừng mực.” Cũng như nhiệm vụ Địch Nghiêu của Hắc Ám Điện Tông trước đó, Lâm Lăng vẫn giữ giọng điệu thản nhiên này.
“Cũng không biết trong đầu ngươi suy nghĩ cái gì nữa.” Đào Linh vỗ trán một cái, cảm thấy thật khó hiểu nên lẩm bẩm một câu.
“Ta khác với ngươi.” Trong lúc đi dạo, khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một ý cười, lạnh nhạt nói: “Ta là đàn ông, có rất nhiều chuyện phải đứng ra gánh vác.”
“Mà muốn gánh vác chúng thì phải có thực lực thật mạnh, không gì thay thế được cả.”
Nghe thấy lời này, Đào Linh nao nao, nàng nhẹ nhàng nâng mắt nhìn một bên mặt nghiêng nghiêng góc cạnh rõ ràng của Lâm Lăng, tất nhiên cũng hiểu hàm ý trong lời nói của hắn.
Lần trước khi chấp hành nhiệm vụ ở Hắc Ám Điện Tông, sau khi gi ết chết Địch Nghiêu thì hắn bị trưởng lão hộ viện Ngô Phong phát hiện manh mối, đuổi giết một đường.
Vì bảo vệ an nguy cho Lâm Lăng, nàng dứt khoát đứng ra, ôm hết chuyện giết người. Bởi vì thế lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-khi-than-bi-cua-sat-thu/232518/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.