Nghĩ như vậy, nàng liền bỏ qua những biểu hiện không thân thiện của A Vân, thay vào đó là một sự cảm thông sâu sắc.
Sau khi Anh Nữ thu dọn đồ đạc rời đi, Từ Linh Phủ ngồi cả đêm đọc văn thư.
Nhưng dù đọc nhiều đến mấy, chỉ nhìn vào bề ngoài cũng không thể phát hiện ra vấn đề gì.
Sáng hôm sau, trên đường đến nha môn cùng Khuất Nguyên Đình, Từ Linh Phủ hỏi hắn về một số vấn đề liên quan đến thuế khóa và dân số. Khuất Nguyên Đình nói rõ những điểm trọng yếu, thấy nàng vẫn chưa thỏa mãn, liền cười nói:
“Ở phòng giá các có lưu trữ các mệnh lệnh qua các triều đại, tình hình cụ thể của huyện ta, hộ phòng chắc chắn có hồ sơ lưu trữ liên quan, ngươi cứ tìm xem. Nếu có điều gì không rõ thì cứ nói với ta.”
Từ Linh Phủ nhận lệnh, liền chui vào hộ phòng suốt nửa ngày, tập trung tìm kiếm những tài liệu liên quan đến vài chuyện mà Điền bà tử từng đề cập. Càng xem, trong lòng nàng càng sinh nghi.
Chẳng hạn như chuyện hai người con của Thái nương tử tử vong khi đi lao dịch thật kỳ lạ.
Thuế khóa của Đại Tuyên triều được cấu thành bởi ba phần: “tô,” “dung,” và “điệu.” Trong đó, “tô” có thể hiểu đơn giản là thuế ruộng, còn “dung” là lao dịch không công mà mỗi nam đinh trưởng thành phải thực hiện cho triều đình, gọi là “thượng phiên.” Lao dịch này có nặng có nhẹ, có loại không quá khổ, cũng có loại vô cùng cực nhọc.
Theo chế độ lao dịch của triều đình, bất kỳ công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-lang-xuan-thieu-thuyen-truong-thieu-dao/2395036/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.