Hai tên ngục tốt nghe hỏi, liền liếc mắt nhìn nhau.
Những ngục tốt như bọn họ là hạng người nham hiểm, lòng dạ độc ác nhất trong nha môn. Ngục lại và ngục tốt kiếm tiền bằng cách vô cùng thô bạo, chính là dựa vào việc “điều chỉnh” đãi ngộ của phạm nhân để ép buộc, tống tiền họ và người nhà của họ.
Phạm nhân không đút lót thì sống không bằng loài cầm thú, bệnh tật cũng không được chữa, cứ thế chờ chết.
Phạm nhân đút tiền đầy đủ thì ít nhất có thể giảm nhẹ khổ sở. Ngoài việc không được tự do, các tiêu chuẩn ăn ở tại đây đều có thể được cải thiện, thậm chí nếu cần nữ nhân, họ cũng có thể lén đưa vào.
Họ có đủ loại thủ đoạn khiến phạm nhân phải khuất phục, sau khi không chịu nổi tra tấn thì đành cam chịu móc tiền ra.
Nếu phạm nhân xui xẻo gặp phải kẻ thù hối lộ ngục tốt, thì thường cũng sẽ c.h.ế.t lặng lẽ không một tiếng động trong chốn lao tù này.
Chốn này chẳng thiếu các loại hình cụ tàn bạo.
Giờ đây, huyện lệnh đại nhân hỏi như vậy, liệu có phải muốn chúng dùng hình với Từ Bách Hưng?
Thông thường, bọn chúng chỉ nghe theo lệnh của Phùng điển ngục. Nhưng vừa rồi Phùng điển ngục bị huyện lệnh quở trách, còn phải chịu ba mươi hèo. Tuy người thực hiện hình phạt là người của mình, đánh rất khéo, không nặng không nhẹ, nhưng sau khi bị đánh, Phùng điển ngục cũng đã được khiêng đi.
Giờ mất đi chỗ dựa, bọn chúng chỉ có thể nghe lệnh của Khuất Nguyên Đình.
Huống hồ, ở Đại Tuyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-lang-xuan-thieu-thuyen-truong-thieu-dao/2395057/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.