- Cút!
Sở Nam lại quát ra một chữ. Vẻ mặt Thủy Chi Hàn âm trầm, quát:
- Tiểu tử, ngươi xem lại tư cách, địa vị của bản thân. Ngươi có thể nói ra chữ này hay sao? Đã nói rồi thì đi chết đi!
Dứt lời, nước di chuyển quanh thân thể Thủy Chi Hàn như một con suối, chảy róc rách tới chỗ Sở Nam. Dòng suối này không hề mang lại cảm giác nguy hiểm, ngược lại khiến người ta cảm thấy như đang được ngắm nhìn một cảnh đẹp.
Dòng suối nhìn qua như đang chảy róc rách, rất chậm nhưng chỉ trong chớp mắt đã tới trước mặt Sở Nam. Con suối hiền hòa trở nên cuồng bạo. Không! Dùng cuồng bạo vẫn chưa đủ để hình dung mức độ bạo động của dòng nước kia!
Không có mưa gió bão bùng, nhưng mỗi võ giả đi theo đều cảm giác trời đất này bị mưa bao phủ, bất kể là núi, là cây, là hỏa hay là kim đều biến thành mưa, còn bọn hắn cũng trở thành một bộ phận của mưa!
Sở Nam đứng yên, không né tránh, quyền cũng không đánh ra, tùy ý để nó đánh lên cơ thể. Mưa to vô tận lập tức thẩm thấu vào cơ thể Sở Nam. Thấy vậy, Thủy Chi Hàn điên cuồng cười:
- Bổn công tử còn tưởng rằng ngươi sẽ kiên trì được vài hiệp, không ngờ ngươi yếu tới vậy, ngay cả một hiệp cũng không chịu nổi!
Sở dĩ Thủy Chi Hàn kết luận như vậy vì trong suy nghĩ của hắn chưa từng xem Sở Nam là đối thủ, hắn cho là Sở Nam muốn trốn, nhưng không đủ khả năng mà thôi.
Không có bất cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vu-nghich-can-khon/728066/chuong-1518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.