"Không được."
Không chờ Vu Nhiên mở miệng, Sở Miên đã đi trước một bước, lạnh giọng gạt phắt.
Dạ Hi nhìn đôi mắt lạnh băng của hắn không dám phản bác cái gì, Vu Nhiên lúc này cũng nói theo: "Đúng vậy, hoàng tử vì sao lại muốn làm cái loại chuyện này! Nhân lúc người ta ngủ mà hôn, làm người ai lại làm thế, quá hạ lưu."
Nói xong, cậu còn ma xui quỷ khiến mà bổ sung một câu: "Gọi là "nhân lưu"."
"Cậu hiện tại cũng biết hạ lưu?" Sở Miên chịu đựng không bùng nổ, chỉ là dùng sức đẩy bả vai Vu Nhiên một chút.
"Tớ nào biết 《 Người đẹp ngủ trong rừng 》là loại cốt truyện này! Đệt, quả nhiên hoàng tử đều không phải thứ gì tốt, hoàng tử trong 《 Nàng tiên cá 》cũng là đồ ngốc, ở đây cũng vậy." Vu Nhiên lòng đầy căm phẫn mà nói, xoay mặt nhìn về phía Dạ Hi, "Tớ mặc kệ, tớ phải là hoàng tử vừa anh dũng vừa chính nghĩa!"
Sở Miên hỏi cậu: "Vậy trước đó cậu cho rằng 《Người đẹp ngủ trong rừng 》là truyện cổ tích như thế nào?
Vu Nhiên suy nghĩ tìm từ, chậm rãi giảng giải tư tưởng của mình: "Ngày xửa ngày xưa, có một nàng công chúa mỗi ngày đều thích ngủ. Mẹ ruột cô mất sớm, quốc vương liền cưới một hoàng hậu ác độc, hoàng hậu nhìn công chúa không vừa mắt, ghen ghét với sắc đẹp của cô bèn muốn nhân lúc nguyệt hắc phong cao (*) giết cô... Hoàng tử thiện lương từ quả cầu thủy tinh mà thấy được hết thảy – "
(*)Nguyệt hắc phong cao: đêm không có ánh trăng, gió cũng rất lớn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vua-cham-la-chay/887853/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.