Gân cốt Enigma nhô lên, đốt ngón tay thô ráp, hai ngón tay nhét vào đã lấp đầy miệng Tô Tri, tạo cảm giác áp bức rõ ràng trên lưỡi.
Tô Tri cảm thấy không thoải mái, theo bản năng rụt lưỡi lại muốn đẩy ra, chỉ là động tác đẩy ra không mạnh mẽ lắm, bọc lấy đốt ngón tay cứng rắn, so với đẩy ra càng giống như li.ếm láp. Đây là thói quen anh hình thành sau vài lần hôn môi với Tạ Nghi, bị xâm nhập quá mạnh mẽ, thế là theo bản năng muốn lấy lòng kẻ đang xâm phạm mình, hy vọng đối phương nương tay vì sự yếu đuối của anh.
Nhưng anh không biết rằng sự yếu đuối này không những không khơi gợi lòng thương xót của đối phương, mà ngược lại còn khơi dậy d.ục v.ọng ngược đãi sâu thẳm hơn trong lòng hắn.
Hành vi nhường nhịn có vẻ như trước đây của Tạ Nghi chỉ là một màn kịch để làm tê liệt con mồi, chứ không hề dịu dàng thật sự.
Ngón tay thon dài mạnh mẽ ra vào trong khoang miệng ẩm ướt mấy lần.
Tô Tri bị véo đầu lưỡi mấy cái, nước miếng chảy ra khóe miệng, lúc này mới nhận ra, hành động dùng ngón tay nghịch miệng anh của Tạ Nghi kỳ lạ đến mức nào.
Trong khoảnh khắc, những ký ức tương tự, cảnh tượng bị môi lưỡi ngậm lấy ùa về.
Ký ức về những ngày trước, sau khi có phản ứng, bị cưỡng ép ấn xuống sofa nuốt chửng li.ếm láp chợt lóe lên.
Cái khoái c.ảm mãnh liệt đến mức rút cạn linh hồn dường như vẫn còn sót lại trong cột sống, sắc nhọn đến mức gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vung-cam-hoa-hong-thien-phi/2749232/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.