Mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ.
Rồng đen chuyển nội dung vào bên trong tháp: [Mã số sinh viên là 18111439, mật khẩu là 123 – hoặc 1+1=2].
Sau đó, rồng trắng tìm kiếm tài liệu phù hợp với điều kiện.
Đối với mỗi tài liệu mà nó nhìn thấy, nó đều đánh giá: [Mã số sinh viên là 18111439?].
Cho đến khi tìm thấy tài liệu khớp – tài liệu có mã số sinh viên là 18111439.
Tiếp theo, nó đánh giá: [Mật khẩu là 123?].
Không chính xác, đánh dấu là 0.
Tiếp theo, nó đánh giá: [1+1=2?].
Chính xác, đánh dấu là 1.
Vì vậy, [Mật khẩu là 123 hoặc 1+1=2], tức là [0 hoặc 1].
Kết quả là 1.
Mật khẩu chính xác.
Tài liệu khớp, cho phép trả về.
Rồng trắng chuyển tài liệu mà nó tìm thấy cho rồng đen.
Thời Dạ nhìn thấy tài liệu này.
[Mã số sinh viên: 18111439
Tên: Uông Cốc
Điểm số: 129/150 điểm
Xếp hạng: 6]
Tuy nhiên, Thời Dạ cũng không quan tâm đến tài liệu này, thứ cậu quan tâm là tòa tháp đồng hồ màu trắng trước mắt có một lỗ hổng rất rõ ràng: Nó có thể bị tấn công bằng SQL Injection.
Vừa rồi là một cuộc tấn công SQL Injection đơn giản và điển hình.
Nói một cách dễ hiểu, bây giờ Thời Dạ có thể đăng nhập vào bất kỳ tài khoản nào mà không cần biết mật khẩu.
Cậu có một chiếc chìa khóa vạn năng gọi là [1+1=2], vì vậy ngay cả Chim đàn lia cũng không cần thiết nữa.
Cầm chiếc chìa khóa này, cậu đi vòng qua con rồng đen canh giữ cổng, bước vào bên trong tháp đồng hồ bằng lối đi dành riêng cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vung-cam-turing-chi-tiem-dich-vinh-than-dieu/2262736/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.