Chuyện trưởng ngục bảo Giang Trì Cảnh đọc sách cho Trịnh Minh Dịch cũng không phải là bí mật lớn lao gì trong tù.
Mỗi ngày Trịnh Minh Dịch có thể đi lao động muộn nửa tiếng đồng hồ, thậm chí quản giáo còn giúp hắn đưa mứt dâu đến phòng văn thư đều là vì nể mặt trưởng ngục. Cũng có vài phạm nhân biết được chuyện này nhưng số lượng không nhiều lắm, thế nên Giang Trì Cảnh mới cố ý nói trong thư viện rằng Trịnh Minh Dịch là người của trưởng ngục. Vả lại làm như vậy cũng là để cho công chúa biết, tốt nhất không nên đụng vào Trịnh Minh Dịch.
Nhưng mà tin tức truyền đi luôn rất dễ lệch khỏi bản gốc, bởi thiên hạ luôn thích nghe những câu chuyện có tình tiết thú vị hơn.
Tin đồn ngày một lan rộng, ngay cả những kẻ ban đầu hiểu rõ nội tình cũng bắt đầu tin rằng giữa Giang Trì Cảnh và Trịnh Minh Dịch có mối quan hệ đổi chác gì đó không tiện cho người khác biết. Ví như Giang Trì Cảnh mê đắm xác thịt của Trịnh Minh Dịch, bắt hắn phải ngủ với anh để đổi lấy sự an toàn ở trong tù.
“Cậu biết đám phạm nhân nói gì về cậu không hả?”
Giang Trì Cảnh bị Lạc Hải gọi đến phòng y tế, ban đầu anh còn tưởng y gọi mình đến để hút thuốc tám chuyện. Ai dè vừa ló mặt vào đã bị Lạc Hải sạc cho một tăng.
“Công chúa nhìn trúng Trịnh Minh Dịch thì cùng lắm chỉ có thể nói là hắn xui xẻo thôi. Có ra sao đi chăng nữa cũng đâu tới lượt cậu nhúng tay vào?”
Giang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vung-cam/2131/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.