Edit: Tịch Ngữ
Trưởng Tôn Vinh Cực lộ ra ánh mắt nhàm chán lướt qua Bạch Thiên Hoa, lại liếc mắt nhìn qua Thủy Lung. Cuối cùng không hề có ý giải thích nhẹ nhàng lùi về sau, cách xa cửa vào đại sảnh, không tiếng động rơi xuống khoảng sân rộng rãi ở đại viên.
Bạch Thiên Hoa theo sát phía sau, một khắc cũng không buông tha hướng về Trưởng Tôn Vinh Cực đánh tới.
Thủy Lung dựa vào cửa, mỗi quyền Bạch Thiên Hoa đánh ra đều mạnh mẽ, nhìn liền biết nửa năm nay hắn rất cố gắng. Nhớ lại lúc nàng vừa tới thế giới này, khi đó Bạch Thiên Hoa rất không ổn định, kiếm thuật hết sức bình thường, nội lực càng tệ hại, đơn giản mà nói chính là người thừa thải.
Quyền pháp Bạch Thiên Hoa đang sử dụng là quyền pháp trụ cột nhất ở trong quân đội, nhưng cũng là nền tảng cơ bản vững chắc nhất. Nhìn Bạch Thiên Hoa múa quyền mang theo khí thế như vậy, liền biết hắn có chút thành tựu rồi.
“Lung tỷ tỷ.” Mộc Tuyết đi tới bên cạnh Thủy Lung, đôi mắt dao động giống như có rất nhiều chuyện đáng nói.
Thủy Lung lé mắt nhìn nàng ta nở nụ cười: “Để ngươi lo lắng.”
Mộc Tuyết lắc đầu: “Muội hiểu rõ ý của Lung tỷ tỷ, những ngày qua Lung tỷ tỷ không mang muội theo là vì không muốn muội khó xử.” Mấy ngày này, nàng ở lại thành Kỳ Dương, xử lí mọi chuyện trong phủ quận chúa và Võ vương, cộng thêm mấy sản nghiệp của Thủy Lung trong thành Kỳ Dương. Đối với những chuyện xảy ra ở bên ngoài, không phải nàng không hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-bai-han-phi-manh-phu-duong-thanh-vuong-phi-kieu-ngao-duong-nen-phu-quan/1704356/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.