Tim của Ân Tịch Ly bỗng nhiên đập mạnh, hắn quay đầu nhìn thẳng vào mắt nàng: “Nhớ ta?”
Nàng nói nàng nhớ hắn, đây là thật sao? Là thật sao? Trong lòng nảy lên một cỗ vui sướng, môi mỏng không thể kìm nén giương lên một nụ cười.
Bỗng nhiên, lời nói của Ân Dã Thần quanh quẩn bên tai, trong phút chốc, sự vui sướng nhanh chóng trở nên lạnh lẽo, chỉ còn lại một tia bất đắc dĩ không thể phát hiện.
“Đương nhiên, hôm nay người ta đến còn mang theo lễ vật tặng cho ngươi nha!” Hạ Thiên thần bí cười hề hề, cao giọng nói: “Tiểu Thanh, A Vinh, lễ vật ta chuẩn bị cho đại. . . .khụ, Ly vương gia đâu, mau lấy ra!”
Tiểu Thanh tiến lên một bước, vụng trộm liếc nhìn người mà mình ngưỡng mộ bấy lâu, cung kính dâng lên lễ vật mà Hạ Thiên chuẩn bị.
Ánh mắt của Ân Tịch Ly có chút quái dị tiếp nhận cái được gọi là lễ vật này: “Đây là cái gì?”
Cái hộp hình chữ nhật, màu xanh đậm, được đóng gói vô cùng khéo léo, trên hộp còn có con dấu được in ngay ngắn, chữ viết rất lạ, những chữ này tuy rằng kỳ quái, nhưng hắn vẫn có thể hiểu được.
“Dao cạo râu bồ câu?” Đây là cái quỷ gì vậy? Vẻ mặt của Ân Tịch Ly khó hiểu.
Hạ Thiên cười một cách thần bí, kỳ thực đây là dao cạo râu sử dụng năng lượng mặt trời, là Ngôn Hoan mua cho minh chủ của Hỏa Diễm Minh, nhưng mà, Ngôn Hoan ngại ngùng không dám đưa, thế nên mới để cho nàng đưa, nàng định bụng bán hết số thuốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-dai-thuc-nguoi-that-xau/1702538/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.