Trì Tư cắn môi dưới, biểu hiện dao động, Hàn Phỉ phi thường chấp nhất nói: "Có một số việc, ta phải tự mình đi xử lý, ta sẽ không sao, nếu như cái này cũng không làm được, ta không có tư cách là bệ hạ của các ngươi."
Trì Tư nghe vậy, rốt cục miễn cưỡng đáp ứng, ít ngày sau, Hàn Phỉ liền thu thập xong gia sản, một mình rời đi, chỉ là trước lúc ly khai, nàng còn cố ý tìm Tinh Uyên muốn mấy tấm mặt nạ da người, là một đế vương, trong quốc khố tự nhiên là có những đồ ly kỳ cổ quái này.
Nước Thanh Nguyên tọa lạc ở phía tây, cách Hàn Linh tương đối xa, nhất là bây giờ còn có thêm Minh Quốc nằm vắt ngang ở chính giữa, lại càng là ngàn dặm xa xôi, Trì Tư còn cố ý phái đội Hộ Vệ, lén lút đi theo Hàn Phỉ, Hàn Phỉ đối với sự căng thẳng của Trì Tư không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ tiếp thu.
Nhưng đến biên giới Thanh Nguyên quốc, Hàn Phỉ lập tức nghiêm lệnh từ chối đội Hộ Vệ tuỳ tùng, một mình rời đi.
Đêm đó, Hàn Phỉ dừng lại ở một trấn nhỏ hẻo lánh tìm nơi ngủ trọ, nhưng lúc vừa đi vào khách sạn liền nhạy cảm nhận thấy vài ánh mắt ý vị không rõ dừng lại trên người nàng, từ trên xuống dưới nhìn quét nàng rất lâu mới thu hồi.
Trong lòng Hàn Phỉ hơi có tính toán, trên mặt vẫn không chút biến sắc muốn một gian phòng, vui mừng là trên mặt còn đeo một tấm mặt nạ da người, hiện tại nàng chẳng qua là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/1139150/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.