-Lam Lam, tên Dương Lục đó thật sự không bắt nạt con chứ?
-Mẫu thân, thật sự không có mà chàng ấy rất tốt với con.
Nhìn gương mặt hạnh phúc khi nhắc đến Dương Lục của Ái Nhược Lam, Lộ Hà biết chắc rằng điều Ái Nhược Lam nói hoàn toàn là sự thật.
-Nếu đúng như vậy thì tốt!
-------------
-Chàng định giải quyết Ái Nhược Lam thế nào?
Trong căn phòng tối, Ái Kỳ và Vương Bá trên người không một mảnh vải che thân đang ôm lấy nhau trên giường.
-Nàng ta có vẻ như đã bị Dương Lục mua chuộc rồi.
Giờ muốn có thông tin của hắn ta từ chỗ Ái Nhược Lam có vẻ như khá khó đấy.
Mà gia sản của Ái gia sớm muộn gì cũng thuộc về nàng ta.
Nếu Dương Lục có được chỗ tài sản đó thì sẽ trở thành mối trở ngại lớn nhất của chúng ta.
Không thể để chuyện đó xảy ra được.
Nàng ta cần phải chết.
Nếu nàng ta chết tài sản sẽ được trao lại cho thứ nữ là nàng.
Lúc đó chúng ta sẽ không cần đến Ái Nhược Lam nữa.
Và ta sẽ đường đường chính chính cùng nàng thành thân.
Ái Kỳ nghe những lời ngon ngọt này liền cười tít mắt:
-Vừa hay Ái Nhược Lam đang ở trong phủ Ái gia, đây là cơ hội tốt của chúng ta.
Chàng cứ việc ra tay thiếp yểm trợ cho chàng.
-Được!
---------------
Nửa đêm canh ba.
Từ trên mái nhà tiếng bước chân bắt đầu vang lên.
Dù tiếng bước chân rất nhỏ nhưng với Lạc Hoa thì khác, nàng nghe rõ từng bước chân một.
Nhẹ giọng gọi Hạ Hạ đang ngủ say dậy.
-Hạ Hạ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-ta-trung-sinh-la-de-yeu-ngai/1235478/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.