Edit: Xíu
Sau khi nhận được tin tức tốt như vậy, cả hai người đều thoải mái vui mừng nói chuyện mãi đến bên ngoài sân nhà Thường Mãn:"Nương, Vân nhi đến rồi".
Ngay khi Thường Mãn sải bước vào sân, liền cao giọng gọi lên.
Thiệu thị đang ngồi trong nhà chính tiếp đãi khách, nghe thấy tiếng gọi liền bước ra vẫy tay với Chương Vân:"Vân nhi, mau tới đây, Trần chưởng quầy đem tiền quyết toán hàng đan bện đến".
Chương Vân cười chạy tới, Thiệu nắm tay nàng kéo đi vào nhà chính, Thường Mãn cũng theo sau tiến vào.
Đi vào nhà chính, Chương Vân nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi, tầm khoảng bốn mươi tuổi, một thân áo dài, quấn khăn trùm đầu, thoạt nhìn giống như người đến từ Thường Châu, hẳn chính là người từ trong miệng nói nhị chưởng quầy.
Nhị chưởng quầy thấy bọn họ bước vào, cũng không hề khách khí, lập tức đứng dậy cười nói:"Chào cô nương, ta họ Trần, là chưởng quầy thứ hai của cửa hàng nhà anh em Thường tẩu ".
Chương Vân khách khí chào hỏi cùng hắn, Trần chưởng quầy sau khi khách sáo trả lời vài câu, liền từ trong tay áo lấy túi tiền ra đưa qua, Chương Vân vội nhận lấy, cũng khá ngại ngùng mà đếm, nên đem túi tiền bỏ vào trong túi quần áo, rồi liên tục nói cảm ơn.
"Được rồi, đừng đứng nữa, mau ngồi xuống đi, Trần chưởng quầy, mời ngồi".
Thiệu thị thấy hai người đều khách sáo, vội cười tiếp đón mời bọn họ ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống, Trần chưởng quầy liền mở miệng:"Không biết nhà cô nương còn hàng dụng cụ đan bện bằng cành lá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-tieu-nong-nu/37393/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.