Tại thư phòng của Đằng Cảnh, người luôn tỏ ra cố gắng bình tĩnh nhưng lại là người lo lắng nhất, cứ một lát lại nhìn ra cửa xem có ai đến báo tin rồi lại tự mình thất vọng. Chờ đợi đến trưa thì A Tịnh cũng về báo tin
- A Tịnh: Bẩm báo vương gia, chúng thần đã đi tìm vương phi từ trong thành đến rà soát những người ra vào từ sáng đến trưa thì không có, ban đêm thì cổng thành đã đóng thì người không thể ra ngoài được! (vô cùng lo lắng)
- Đằng Cảnh: Vậy thì cứ tiếp tục rà soát, vương phi không rành đường ở đây nên không thể đi xa được! (gương mặt vô cùng buồn)
- A Tịnh: Vương gia nhưng bên cạnh vương phi còn có tiểu Phấn và tiểu Trúc, đặc biệt là tiểu Trúc, ngõ ngách nào mà cô ta chẳng biết! (vô cùng mệt mõi)
- Đằng Cảnh: Cứ tiếp tục tìm. Làm sao vương phi biết tin?
- A Tịnh: Ngày hôm qua khi người rời đi, Phù tiểu thư đã đi dạo ngoài vườn vô tình gặp vương phi, yêu cầu vương phi phải thi thố tài với cô ta, vương phi chọn bắn cung, ván một cả hai bắn trúng vào hồng tâm sau đó Phù tiểu thư lật lọng lấy một nô tỳ ra làm bia đỡ, vương phi sợ sẽ làm người khác bị thương nên chấp nhận thua mà Phù tiểu thư không chấp nhận còn buôn nhiều lời phỉ báng rồi còn nói vương phi sắp được gả cho vương gia!
- Đằng Cảnh: Vẫn là Phù Tuyến Như, cô ta ăn gan hùm hay sao nếu mà đến ngày thành thân vẫn chưa tìm được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/1437176/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.