Lam Nghĩ để hai người đàn ông đó ở chung thì kiểu gì cũng gà bay chó chạy, tốt nhất nên nhanh chân chạy về.
Đến trước cửa nhưng không khí khá im ắng, hai binh lính canh gác bên ngoài cũng bình thản.
Chắc vương phi đã lo lắng thái quá rồi, khi tiểu Phấn mở cửa để Lam Ninh bước vào thì thấy hai người đó đang thi vật tay và vô cùng căng thẳng.
Nàng về rồi! Người đầu mang thức ăn lên đây! - Đằng Cảnh buông tay ra.
Ngươi cố ý buông tay để ta ngã đúng không! - Kỵ Danh hụt tay ngã chỏng vó.
Chắc mọi người đã đói rồi, ta cũng đói lắm rồi ăn cơm thôi! - Lam Ninh hòa giải.
Bữa cơm diễn ra vô cùng suôn sẻ không có cảnh chén bay hay đũa ném.
Hôm nay Lam Ninh mời Kỵ Danh đến dùng bữa để vương gia cùng chủ soái Hỏa lan quốc làm hòa, bây giờ hai người vui vẻ ăn cơm thì mục đích của vương phi hoàn toàn thành công.
Này! Cậu là người mới sao? - Bạch Lâm nhìn qua ám vệ.
Ừm, tôi mới được lệnh từ vương phi đến đây để bảo vệ an nguy của người! - Ánh mắt cương trực.
Có một mình cậu thôi sao? - Bạch Lâm nhòm ngó xung quanh.
Người ám vệ đó bỗng chỉ tay lên cao hàm ý muốn Bạch Lâm nhìn theo.
Chúng tôi là ám vệ nên chỉ cần một mình tôi đi theo vương phi thôi, mấy người kia thì theo chiến thuật núp lùm! - Ám vệ khoanh tay bình thản nói.
Ồ, ngầu thật! Người anh em, cậu cứ đứng như tượng thế này suốt luôn hả? - Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/1437624/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.