"Nếu mà hoàng hậu biết mình phá hủy khoảnh khắc tuyệt vời của vương gia chắc người sẽ phạt mình rất nặng, không chừng còn đuổi mình đi nữa không cho mình ở lại chăm sóc vương phi!" - Tiểu Phấn nhẩm nhẩm.
Tiểu Phấn như người mất hồn, lấy áo mà mặc thành váy làm Lam Ninh tự thân điều chỉnh lại.
"Muội làm sao thế?" - Lam Ninh hỏi.
Tiểu Phấn nhìn Lam Ninh rồi bất chợt ứa nước mắt khóc nức nở.
Chưa bao giờ thấy tiểu Phấn khóc nhiều như thế, cô bé luôn giữ gương mặt điềm tỉnh cho dù trời sập cũng không thay đổi thế mà hôm nay lại khóc to đến thế.
"Sao vậy, bình tĩnh nói ta nghe? Ai ăn hiếp muội sao?" - Lam Ninh lê lết theo tiểu Phấn.
"Muội lỡ...lỡ làm chuyện có lỗi với vương phi!" - Tiểu Phấn nói không nên lời.
"Lỡ làm chuyện có lỗi với ta? Muội có làm chuyện gì có lỗi với ta đâu!" - Lam Ninh khó hiểu.
Tiểu Phấn khóc tức tưởi, làm như là cô ấy khóc bù cho khoảng thời gian trước luôn.
Tiểu Phấn khóc đến đau cả bụng, cô ấy đưa tay xuống ôm bụng nhưng nước mắt vẫn tuôn trào không ngừng.
"Hửm, có lỗi rồi lỡ làm chuyện có lỗi! Chẳng lẽ muội có thai!" - Lam Ninh hoảng hốt.
Bây giờ người mất bình tĩnh là Lam Ninh, vương phi bắt đầu chạy tán loạn khắp phòng.
Tay ôm mặt, miệng thì không thể khép lại.
Tiểu Phấn do mất nước quá nhiều nên mệt quá không thể cản vương phi lại mà giải thích.
Đến khi Lam Ninh dừng hành động lại, mới hồi tưởng lại những mối quan hệ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-vuong-phi-doi-dot-phu/457857/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.