Ánh mặt trời lên cao, Dạ Nguyệt Sắc trở mình lật qua lật lại, sờ sờ bên cạnh, lại phát hiện không có một bóng người, tối hôm qua rõ ràng mình còn ôm soái ca mà! Dạ Nguyệt Sắc đột nhiên mở mắt, vuốt vuốt, phát hiện không có gì cả, trong lòng khinh bỉ xoay người nhìn chính mình, ban ngày nhìn nhiều mỹ nam, buổi tối còn có thể nằm mơ thấy.
“Đỗ Quyên!” Dạ Nguyệt Sắc miễn cưỡng hướng ngoài cửa hô, Đỗ Quyên liền bưng nước đẩy cửa vào, vừa giúp Dạ Nguyệt Sắc trang điểm, vừa nói: “Tiểu thư, không khí tốt như thế này, người nên đi chơi thôi!”
Đỗ Quyên mặt ủy khuất, từ lần trước tiểu thư đụng hư đầu, cũng không mang nàng đi ra ngoài chơi, nàng đã rất lâu không rời khỏi phủ rồi, vì vậy mặt tha thiết nhìn Dạ Nguyệt Sắc, ” khí trời thật tốt a, rất ấm áp, tiểu thư có thể đến Bách Lí Pha ở ngoại ô, nơi đó phong cảnh rất đẹp, đi dạo rất vui!”
“Vui thật không đó?” Dạ Nguyệt Sắc không có chút nào hứng thú hỏi, miễn cưỡng, không có động lực gì.
“Dĩ nhiên, trước kia người rất thích đi!” Đỗ Quyên hưng phấn nói, trước kia Tứ hoàng tử vào lúc này, cũng sẽ mang theo Tần cô nương, cả đám công tử phong lưu, con em quan gia đến đó du ngoạn, tiểu thư đương nhiên là thích đi, chỉ bất quá nàng không dám nói ra, dường như bây giờ tiểu thư không phải thích Tứ hoàng tử nữa.
“Ờ!” Dạ Nguyệt Sắc miễn cưỡng nói.
“Vậy có đi không, tiểu thư?” Đỗ Quyên cắm ngọc trâm Dạ Nguyệt Sắc thích nhất lên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1610825/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.