Không tránh không nhường, năm ngón tay Phong Sơ Cuồng càng ra sức cướp đoạt mạnh mẽ.
“Bắn.” Bóng nước màu xanh đen trong màn đêm vững vàng hướng Phong Sơ Cuồng bay đi, không có uy lực tuyệt đối như táo nổ, đó chính là một loại lãnh khốc, một loại quỷ dị không thể dùng lời diễn tả.
Gió đêm nổi, có tiếng nhè nhẹ.
Chạy gấp tới, sấm điện mà đến.
Mặc Thiên Thần xa xa lao tới thấy Phong Sơ Cuồng một chống mấy chục, không khỏi trong lòng căng thẳng, bất quá thấy Phong Sơ Cuồng còn sinh long hoạt hổ, Mặc Thiên Thần trong lòng mặc dù khẩn trương nhưng cũng hơi hơi yên tâm.
Phong Sơ Cuồng có bao nhiêu lợi hại nàng trong lòng hiểu rõ, chỉ cần vừa rồi đại nổ mạnh không có thương đến Phong Sơ Cuồng, như vậy này đó tiểu tạp nham sẽ không làm gì được Phong Sơ Cuồng.
Chạy gấp lên, Mặc Thiên Thần càng ngày càng gần, đã có thể thấy bóng nước màu xanh đen đánh vào Phong Sơ Cuồng.
Gió nhẹ thổi qua, hương vị nhè nhẹ chát chát cùng chóp mũi nhẹ nhàng lưu qua.
Đây là mùi gì? Mặc Thiên Thần ngẩn người, mùi vị này sao kỳ quái thế? Hương vị này giống như ở nơi đó… Ở nơi đó…
Trong lòng niệm động, đột nhiên, Mặc Thiên Thần sắc mặt đại biến, hướng Phong Sơ Cuồng một thương đã đánh vào quả bóng điên cuồng kêu: “Đừng đánh vỡ bọn nó, Sơ Cuồng mau lui lại, mau lui lại, không nên đụng a…”
Tiếng la dồn dập cơ hồ là tê tâm liệt phế sốt ruột vang vọng trong đêm tối, cùng lúc này một thương Phong Sơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-14-tuoi/2538033/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.