Tôi nghe thấy có người nói chuyện với mình như vậy, hạ xích đu xuống nhìn nhìn. Thấy một dáng người thon dài, mặc trang phục phi tần, nữ tử đầu đội châu ngọc đứng dưới gốc cây, vẻ mặt kiêu căng. Bên cạnh còn có cô cung nữ đang chỉ ngón tay vào người chúng tôi gọi:
Còn không lại đây, nói ngươi đó."
Tôi nhất thời tức giận, vẫn ráng nhịn, nghiêm mặt mỉm cười, Lưu Chu nhíu này nói:
Tiểu chủ nhà ta là Hoàn quý nhân ở Đường Lê cung.
Ánh mắt cung nữ kia hơi rụt rè, đánh giá tôi vài lần, thấy tôi mặc y phục mộc mạc, làm như không tin, chỉ nhìn Dư nương tử. Dư nương tử che miệng cười nói:
Trong cung còn có Hoàn quý nhân à? Sao ta chưa từng nghe qua?
Ả cung nữ kia cố nhớ lại cái gì đó, một lúc lâu nói:
Bẩm tiểu chủ, đúng là vị quý nhân ở Đường Lê cung, chỉ là bị bệnh lâu ngày nên ít ra ngoài.
Ánh mắt Dư nương tử chợt tắt, tiến đến gần nói: Ra mắt Hoàn quý nhân
Thần sắc cũng rất vô lễ, hành lễ cũng thoáng gật đầu, ngay cả đầu gối cũng không nhún.
Tôi thản nhiên cười nói:
Chào Dư Nương Tử. Sao lại có nhã hứng ra ngoài đi dạo vậy?
Khéo mắt Dư Nương Tử co giật, khinh miệt nói:
Muội muội phải hầu hạ Hoàng thượn, không rảnh như tỷ tỷ!
Ngừng lại, nói tiếp: Muội muội khuyên tỷ một câu, thân thể tỷ tỷ bị bệnh thì đừng nên ra ngoài, tránh lây bệnh cho người khác. Nói xong đắc ý cười. Tôi giận dữ lắm, vô duyên cớ bị ả làm nhục, ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-nu-tuong-cung/1062703/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.