Một ngày nọ, đang dùng ngọ thiện ở buồng lò sưởi, Mi Trang vén rèm cửa đi vào, tựa tiếu phi tiếu nói:
" Có chuyện lạ tỷ nói cho muội nghe này."
Tôi đứng dậy cười:
" Trong cung lại có chuyện gì mới lạ à?"
Mi Trang cười nhạt:
"Không biết sao Hoàng Thượng lại thích cung nữ Ỷ Mai viên, người đó họ Dư, hôm kia được phong làm Liễu Canh y. Tuy là chức bát phẩm, nhưng nếu so với cung nữ, còn tốt hơn rồi."
Tôi hơ tay vào lò sưởi,nói:
" Hoàng Thượng thích cung nữ phong phi tần, các triệu đại khác thường có mà. Không phải Thuận Trần thái phi là..." Mi Trang tỷ liếc tôi một cái, tôi cười: " Tỷ cẩn thận quá, bây giờ chỗ muội là chỗ có thể nói chuyện."
Mi Trang tỷ cúi đầu vân vê quần áo mình, chậm rãi nói:
"Hiện giờ Hoàng Thượng sủng ái cô ta lắm."
" Cô ta rất đẹp sao?"
" Cũng được, được cái có giọng hát rất hay."
Tôi mỉm cười, tay nhỏ bé chỉ miếng ngọc bội, nhẹ nhàng vuốt nó. Sau một lúc lâu mới nói:
" Hoàng Thượng cũng nhất thời thích mới lạ thôi. Hơn nữa, dù cưng chiều thế nào, tổ tiên có quy định, phi tần cung nữ chỉ có thể phong cấp từng bậc, làm sao vượt qua tỷ được."
Mi Trang tỷ cười một cái nói: " Cái này tỷ biết...chỉ là trong lòng Lăng Dung không vui."
Tôi hơi kinh ngạc: " Lăng Dung không được sủng ái sao?"
Mi Trang hơi gật đầu nói:
" Vào cung lâu rồi, Hoàng Thượng vẫn chưa thị tẩm qua muội í." Dứt lời, thở dài: " Người khác được sủng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-nu-tuong-cung/1062728/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.