Tôi tươi cười: " Tạ ơn ý tốt của nương nương. Xin công công truyền đạt lòng biết ơn của nô tì với nương nương. Công công, mời uống chén trà nghỉ ngơi chút đã."
Chu Trữ Hải khom người nói: " Nô tài nhất định truyền đạt. Nô tài còn phải đi gặp các vị tiểu chủ khác nữa, thật không dám phụ lòng biết ơn của Hoàn quý nhân."
Tôi liếc mắt Hoán Bích một cái, lập tức muội ấy lấy ra 2 thỏi bạc. Tôi cười nói: "Làm phiền công công. Vậy không làm chậm trễ chuyện chính sự của công công nữa." Chu Trữ Hải cụp hai mắt xuống, vội để bạc vào trong tay áo cười trừ.
Phẩm Nhi và Bội Nhi mở rương ra, trong rương toàn là đồ trang sức và tơ lụa. Phẩm Nhi vui rạo rực mà nói: " Chúc mừng tiểu chủ. Hoa chủ tử rất coi trọng tiểu chủ đó." Tôi đảo mắt liếc những người khác, trêи mặt mọi người đều có nét vui mừng, còn có 1 vị công công đem các đồ để vào nhà kho.
Thấy mọi người tản ra, Lưu Chu nói: " Muội vừa hỏi thăm, trừ Mi Trang tiểu chủ và tiểu thư, các vị tiểu chủ khác cũng không được ban tặng hậu hĩnh như vậy."
Khoé miệng tôi cười trừ, Lưu Chu xem sắc mặt tôi, nhỏ giọng mà nói: " Hoa phi nương nương ban thưởng như vậy, chỉ sợ là muốn mượn sức Mi Trang tiểu chủ và tiểu thư tỷ..."
Tôi nhìn chấn song cửa màu đỏ son, trần giọng nói: " Liệu nói việc này còn quá sớm không?"
Hoa phi vừa tặng quà xong, Lệ quý tần và Tào Dung Hoa ban thưởng tiếp. Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-nu-tuong-cung/1062753/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.