Tuy rằng Sử mỹ nhân chức vị kém tôi vài bậc, dù sao cũng là hơn tôi mấy tuổi, lại tiến cung sớm, tôi nhường nàng ta, luộn mồm gọi " Sử Tỷ tỷ", rồi sai người đem điểm tâm đến ngồi ăn cùng nhau. Thuần thường tại nhỏ tuổi đã bị tiến cung, vẫn còn nhút nhát khi ăn. Tôi sai người đổi nước uống cho muội đó, lại làm thêm bánh ngọt, bánh cuộn thừng, bánh phù dung cho muội đó ăn. Quả nhiên muội ấy rất vui mừng, chưa gì đã gọi tôi với cái tên rất thân mật " Hoàn tỷ tỷ"
Tôi thật tình rất thích muội ấy, nhớ tới trong nhà có Ngọc Diêu và Ngọc Phiêu. Từ lúc chúng nó mới chập chững biết đi, tôi còn đặc biệt làm bánh điểm tâm cho chúng nó ăn.
Nhìn các nàng đều tự trở về tẩm cung, tôi nói với Cận Tịch: " Sử mỹ nhân trông thật xinh đẹp."
Cô cô hơi sửng sốt lập tức kịp phản ứng. Lướt qua 4 phía thật nhanh, mắt thấy không có người, Cận Tịch đến gần tôi, nói một câu: " Hoa phi tài mạo song toàn, được sủng ái nhất hậu cung."
Lòng tôi âm thầm khen cô cô thận trọng từ lời nói đến việc làm, câu nói này tuy có vẻ ông nói gà bà nói vịt nhưng trong lòng tôi cũng hiểu rõ Sử mỹ nhân đã không được sủng ái.
Khó trách vừa rồi tôi thấy nàng ta có chút cổ quái, xen lẫn ghen tị, giọng điệu khiêm tốn. Chắc là muốn tôi lấy được sủng ái rồi hi vọng thân thiết với tôi được vua đồng ý. Tôi khẽ lắc đầu, chỉ cảm thấy nàng ta đáng thương.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-nu-tuong-cung/1062755/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.