Mi Trang nghe vậy cũng không dám quá mức lộ vui mừng, mỉm cười đáp: " Đa tạ Hoàng Thượng – Hoàng Hậu khen ngợi."
Hoàng Hậu ngữ điệu có ý cười, dặn dò quan nội giám: " Còn không mau lưu lại tên."
Mi Trang lui ra, xoay người đứng bên cạnh tôi, cả hai nhìn nhau cười. Mi Trang ăn nói có lễ, dung mạo xuất chúng, tỷ ấy trúng cử là chuyện một sớm một chiều, tôi cũng không lo lắng.
Đang nghĩ ngợi, quan nội giám đã nhắc đến tên tôi: " Chân Huyên, nữ nhi của Lại Bộ Thị Lang Chân Viễn Đạo, 15 tuổi."
Tôi tiến lên 2 bước, quỳ gối, cúi đầu nói " Thần nữ Chân Huyên tham kiến Hoàng Thượng – Hoàng Hậu, chúc Hoàng Thượng – Hoàng Hậu vạn phúc kim an."
Hoàng Thượng nhẹ nhàng A 1 tiếng, hỏi: " Chân Huyên? Chữ Huyên nào?"
Tôi cúi đầu thốt ra: " Thái Thân có câu: Huyên Huyên nhất niễu sở cung yêu, chính là khuê danh của thần nữ." Lời vừa nói ra khỏi miệng tôi liền hối hận. Không xong rồi, nhất thời nhanh nhanh hẩu đoảng lại lộ học thức, đem lời trong sách nói ra, chỉ sợ khiến hoàng thượng chú ý.Hối hận, hối hận.
Tôi tránh hết mức, hối hận để lộ sự thông minh, bây giờ cũng chỉ có thể ngẩng đầu, y vọng Hoàng Thượng thấy nhiều tú nữ xinh đẹp, thấy tôi ăn mặc quê mùa mà không có hứng thú.
Hoàng Hậu nói: " Đến đây đi." Nói xong, hơi hơi liếc mắt, quan nội giám bên cạnh lập tức hiểu ý, cầm lấy chén trà đổ trước mặt tôi. Tôi không hiểu ý này lắm, chỉ làm bộ như không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-nu-tuong-cung/1062770/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.