Tôi cùng Mi Trang và 4 người khác sửa sang y phục – nghiêm túc đi vào, quan nội giám một bên dẫn đường ra lệnh quỳ xuống hành lễ, sau đó đồng loạt đứng lên, khoanh tay đứng thẳng một bên chờ đợi quan nội giám bước ra khỏi hàng yết kiến. Chỉ nghe lão nội giám thét lên:
" Nghiệp Giản, nhi nữ của Nghiệp Phương Xuân ở Giang Tô Diêm, 18 tuổi."
" Tôn Diệu Thanh, muội muội Tôn Trường ở Tô Châu, 17 tuổi."
" Nữ nhi của tri phủ Tuyên Thành – Phó Thư Bình, Phó Tiểu Đường, 13 tuổi."
Tôi cúi đầu, nhìn chằm chằm mặt đất, tảng đá vuông dài ba thước lát lại, bên trong trơn bóng như gương. Nghe nói, trước có vài tú nữ quỳ lạy, góc áo váy đính đầy châu ngọc trang sức phát ra âm thanh leng kien. Tôi tò mò liếc mắt người bên cạnh, có vài tú nữ đã khẩn trơng đến độ hai tay hơi run run, không khỏi cười thầm trong lòng.
Tôi tò mò nhìn trộm người ngồi trêи ngai vàng Đế Hậu. Điện Vân Ý rộng lớn, vách tường trong điện là các nhành lá cây tạo hoa văn rực rỡ, lộng lẫy, hoàn toàn không có hoa văn long phượng trong cung thường dùng.
Ánh sáng vàng ròng Cửu Long kim bảo của ngai vàng ngồi phía trêи chính là vua Huyền Lăng. Người nọ đầu đội mũ rồng, 12 viên bạch ngọc châu, không thể thấy rõ vẻ mặt của hắn. Nhưng nhìn thân thể kia, hơi lộ vẻ mệt mỏi, chắc là nhìn tú nữ cả ngày đến độ hoa mắt, nghe các nàng thỉnh an cũng chỉ gật đầu, không hỏi cái gì liền phất tay bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-nu-tuong-cung/1062771/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.