Edit: Hạ Vân
Beta: Zinny
Trước cửa Câu Lan viện nổi danh kinh thành có hai nam tử thần thái dị thường đang đứng. Trong đó, công tử áo đen mị hoặc, tuấn mỹ phiêu dật, đứng trước cửa Câu Lan viện nhưng vẻ mặt lạnh nhạt. Còn công tử áo trắng, thần thái hơi có vẻ hơi yếu đuối, có điều, thần sắc “hắn” lại khồng hề bình tĩnh như vị công tử áo xanh đứng bên cạnh.
Dung Tú ngẩng đầu nhìn ba chữ “Tân Nguyệt lâu” thiếp vàng to tổ chảng trên tấm bảng, trong lòng cảm khái không thôi.
Nói về nữ chính xuyên không, ai cũng đều muốn tới thanh lâu một chuyến. Đương nhiên, trước đây cô vì chuyện của Tô Cẩn Hạo mà đã vô duyên vô cớ lãng phí “lần đầu tiên”. Cho nên nếu hôm nay đã đến Tân Nguyệt lâu nhất định phải làm tốt chút việc. (Tôi nói này, cô là nữ nhân, có thể làm ra cái chuyện gì chứ?)
Thanh lâu ở trong tiểu thuyết và phim truyền hình đều là một trong những “danh thắng cổ tích”. Vì sao nó lại phổ biến như vậy, tất nhiên là vì ngọc ấm hương nồng, xuân tiêu một khắc, những thứ đó hấp dẫn rất nhiều người đến.
Lại nói, từng xem qua cảnh làm người ta phun máu mũi trên tivi. Trong một đêm trăng tròn hoa thắm, hoa khôi xx lâu cởi sạch quần áo tắm rửa trong bồn tắm. Sau đó, có người đẩy cửa vào. Hoa khôi kia vội vàng đứng dậy, dùng âm thanh mị hoặc nói: “Công tử, tthiếp chờ chàng đã lâu!”
Ngẫm lại, làm gì có nam nhân nào có thể kiềm chế được trước hình ảnh kiều diễm như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ngo-nghich/178789/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.