Tiểu Thúy thấy cô tiếp lời, vội thu lại sát khí trên người, xoắn xít loăng quăng nói với Dung Tú, “Tiểu thư, nô tỳ nghĩ ra cách đối phó với Hạ Quán Linh rồi……”
“Ồ.” Dung Tú liếc nàng ta một cái, thật sự không thể tưởng tượng nổi một con người mất bình tĩnh như Tiểu Thúy có thể nghĩ ra cách gì để đối phó Hạ Quán Linh.
“Tiểu thư, tóm lại người có nghe không hả?” Tiểu Thúy thấy Dung Tú vẫn giữ dáng vẻ miễn cưỡng, nàng ta lại giậm chân, căm giận nói. Dung Tú run sợ nhìn cái chân đã bị Tiểu Thúy giậm mạnh mấy lần, rất sợ nàng ta cứ tiếp tục như vậy, nhỡ mà kéo theo bệnh tật gì, chẳng phải là tổn thất nhân công hay sao, đến lúc đó bên người cô chẳng những không còn mạng lưới tình báo Tiểu Thúy, mà nói không chừng còn bị Dung Dịch bắt bồi thường chi phí tổn thất nữa ấy chứ.
Ôi chao, vì Tô Cẩn Hạo và Hạ Quán Linh, Tiểu Thúy bị thương cũng quá là không đáng rồi.
“Nghe được mà. Ngươi nói đi.” Dung Tú dụi dụi mắt, vẫn miễn cưỡng nói.
Tiểu Thúy liếc nhìn xung quanh như máy trinh sát, sau đó kề sát vào tai Dung Tú, mang theo tâm tình kích động nhỏ giọng nói, “Tiểu thư, chúng ta với Vương đại phu là chỗ quen biết. Có cần động tay động chân vào đơn thuốc hàng ngày của ả ta, cho con ả tiện nhân đó không sinh đẻ gì được nữa….”
Dung Tú bị lời nói của Tiểu Thúy dọa sợ nửa ngày vẫn chưa khép miệng lại được, thật đúng là làm khó nàng ta. Thường ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ngo-nghich/178835/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.