Giá trị thể lực chỉ tăng thêm năm điểm, Diêu Phẩm Nhàn lập tức hiểu ra hai điều.
Thứ nhất, lão thái thái trước đây chưa từng thấy cây trâm này, bà không biết nó quý hiếm đến mức nào, vì vậy khi ở trước mặt bà, nàng không nhận được bất kỳ điểm thể lực nào.
Thứ hai, dù Diêu Phẩm Nghiên đã từng nhìn thấy cây trâm này và từng ao ước có được nó, nhưng nàng ta chỉ nghĩ rằng mình được sở hữu nhờ thân phận Vương phi, hoàn toàn không biết rằng đây thực ra là lễ vật Vương gia mua tặng.
Nếu nàng ta biết sự thật này, điểm thể lực đáng lẽ đã phải tăng lên mười.
Diêu Phẩm Nhàn vốn định ám chỉ đôi chút để Diêu Phẩm Nghiên nhận ra điều này, nhờ đó mà nàng có thể kiếm thêm năm điểm thể lực nữa. Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, nàng quyết định thôi.
Dù sao thì có thêm năm điểm cũng không tệ, nàng cũng không vội phải tích lũy ngay đủ một trăm điểm. Vẫn còn rất nhiều cơ hội sau này, không cần phải cố chấp quá mức, tránh để bản thân trở nên lộ liễu.
Thế nhưng, dù Diêu Phẩm Nhàn đã tạm gác chuyện cây trâm sang một bên, thì Diêu Phẩm Nghiên lại không thể buông bỏ, trong lòng vẫn mãi so đo. Từ khoảnh khắc nhìn thấy Diêu Phẩm Nhàn cài cây trâm bước vào, tâm trạng nàng ta đã chẳng còn tốt nữa. Vì vậy, chẳng bao lâu sau, nàng ta chủ động đứng dậy, hướng về phía Diêu Phẩm Nhàn cáo từ, viện cớ bản thân không được khỏe, muốn về nghỉ ngơi.
Diêu Phẩm Nhàn hiểu rõ lý do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ta-khong-muon-lam/2742049/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.