Chu Hữu Bình nhận lệnh tạm thời phải đi Lâm Thành, Tịnh Châu một chuyến. Sau khi từ trong cung trở về vương phủ, hắn không như thường lệ đi thẳng đến thư phòng, mà lập tức hướng về nội viện.
Diêu Phẩm Nhàn nghe tin cũng không ngạc nhiên. Hắn là quân nhân, đừng nói đột ngột phụng chỉ rời kinh đi Lâm Thành, dù có phải lập tức dẫn binh ra biên cương đánh trận cũng là chuyện thường.
"Vậy Vương gia khi nào trở về?"
Diêu Phẩm Nhàn biết quân vụ là cơ mật, không tiện hỏi, mà có hỏi thì hắn cũng sẽ không nói, nên chỉ chọn câu có thể hỏi: "Là đi ba, năm ngày sẽ về, hay phải mất mười ngày, nửa tháng?"
Nhưng dù hỏi vậy cũng chẳng ích gì, bởi lẽ ngay cả Ngụy Vương cũng không có đáp án chính xác.
"Ngắn thì ba, năm ngày, lâu thì nửa tháng."
Diêu Phẩm Nhàn gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, rồi hỏi tiếp: "Khi nào xuất phát?"
Ngụy Vương đáp gọn: "Thánh thượng vừa ban chỉ, lập tức lên đường."
"Vâng."
Diêu Phẩm Nhàn đáp một tiếng rồi đứng dậy: "Vậy thần thiếp sẽ lập tức chuẩn bị hành trang cho Vương gia."
Nàng lại nói: "Thời gian gấp gáp, e là khó mà chuẩn bị chu toàn. Nếu có gì sơ suất, mong Vương gia đừng trách."
Ngụy Vương tất nhiên không để bụng, chỉ khẽ gật đầu: "Làm phiền Vương phi."
Hắn tuy xuất thân tôn quý, nhưng không phải loại công tử quen sống trong nhung lụa. Từ khi còn niên thiếu đã nhập ngũ, từng cùng binh sĩ ăn chung ngủ chung. Vì vậy, đối với ăn mặc hay chi phí sinh hoạt, hắn cũng không quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ta-khong-muon-lam/2742048/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.