Như bây giờ,... chỉ có lời giải thích ấy là hợp lý nhất.
Dù sao đó cũng không phải lời gì hay, hai người hiểu nhau nên cũng không nói nữa, trong lòng hiểu rõ là được. Chọn lối đi khác để tránh đám phi tần kia, hai người cứ thế chậm rãi sóng bước, đi về phía Khôn Ninh Cung.
Lúc này trong Khôn Ninh Cung, tất cả các phi tần đều đã lui hết, Quý phi đưa mắt nhìn về phía Phỉ Thúy và Trân Châu hầu bên cạnh Hoàng Hậu. Bà đột nhiên quỳ gối trước mặt Hoàng Hậu.
Khi nãy Hoàng hậu chỉ thoáng nhìn thấy sắc mặt Quý phi có chút không ổn, cũng chỉ tưởng bà vì chuyện Thục phi được ân sủng trở lại mà trong lòng không vui. Mãi đến sau buổi thiết triều, trong yến hội, Thục phi lại cố ý làm khó Quý phi, Hoàng hậu mới ra tay tương trợ.
Vốn dĩ chỉ là muốn giúp bà giải vây một chút, không ngờ rằng lúc này bà lại đột nhiên quỳ gối trước mặt Hoàng hậu như thế.
Hoàng hậu vốn là người thông tuệ, lẽ nào lại không đoán ra trong chuyện này ắt có điều bất thường? Bằng không, đường đường một chính nhất phẩm phi như Quý phi, sao có thể tự hạ mình thi lễ long trọng đến thế?
Dù là thế nào, Hoàng hậu hiện giờ đã thu liễm rất nhiều. Không còn là người như trước kia - tính tình nóng nảy, hễ có chuyện trái ý là lập tức bừng bừng nổi giận.
Nay bà đã thấu hiểu hồng trần, nhìn rõ sinh tử, cũng đã sớm đoạn tình tuyệt ái (từ bỏ tình yêu). Tâm lặng như nước khiến tính tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ta-khong-muon-lam/2742157/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.