[Mưa bão gầm vang] Editor: Gấu Gầy Minh Trạc cười khẩy: "Là câu chuyện về cách ăn thịt người." Ánh lửa từ lá bùa quá yếu, chẳng chiếu rõ được gì. Để nhìn rõ hơn, Lạc Tư tiếp tục cúi người, hai người cùng nhau xem bức tranh đá. Trên bức tranh đá này rõ ràng là một cảnh tế lễ. Một đám người ăn mặc lộng lẫy, tay cầm đao, quỳ trên mặt đất. Đứng đầu là một nữ nhân đội vương miện – chính là Nữ vương. Nữ vương dang rộng hai tay, hướng lên trời, kể lể với Nhật Nguyệt song thần nỗi khổ của nhân gian. Lạc Tư nói: "Đây là nghi thức hiến tế trước khi ra trận." Minh Trạc trượt ngón tay xuống dưới, chỉ vào một bức khác: "Từ xưa hiến tế đều cần vật tế, đây, chính là vật tế." Bức tranh đá tiếp theo là một cảnh tàn sát. Sau khi quỳ bái xong, mọi người tập trung bên hố tế, lần lượt chặt đầu một hàng người mặc áo vải thô. Lạc Tư nhìn bức tranh một lúc lâu, cảm thấy có gì đó quái dị. Bởi vì trong tranh, những người bị chặt đầu đều đang cười, còn đám đao phủ thì đang khóc. Thế nghĩa là sao? Minh Trạc bảo: "Còn một bức nữa." Lạc Tư nhìn sang, bức cuối cùng là cảnh Nhật Thần tiêu tán, Nguyệt thần đang gảy đàn tỳ bà. Hắn nói: "Tranh khắc rất cẩu thả, không giống tay nghề của thợ thủ công nhà ngươi." Minh thị thích sự xa hoa, yêu cầu rất cao đối với tranh đá lưu truyền hậu thế, tuyệt đối sẽ không cho phép
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-cong-troi-duong-tuu-khanh/2856394/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.