Bên ngoài cửa sổ, cơn mưa đã dần nhỏ hơn, tiếng sấm và gió mạnh cũng đã lắng xuống, chỉ còn tiếng mưa rơi tí tách. Trên chiếc ghế bọc da rộng rãi, Ôn Từ ngồi trên đùi Chu Vụ, hai chân tách ra, cúi đầu ngoan ngoãn hôn anh. Một tay Chu Vụ ôm eo cô, chiếc áo thun rộng thùng thình bị kéo căng, phác họa rõ đường cong mảnh mai của Ôn Từ, tay còn lại nâng nhẹ mông cô. Đây là lần thứ hai họ hôn nhau say đắm khi không làm gì cả. Khi còn tỉnh táo, Ôn Từ không dám quá phóng túng, hai tay cô đặt nhẹ trên vai Chu Vụ, im lặng hé môi, im lặng đón nhận, im lặng nuốt vào. Cô mặc quần áo của anh, dùng sữa tắm của anh, hơi thở của cô tràn ngập mùi hương của anh, như thể cả người đang được Chu Vụ bao bọc. Chu Vụ luôn thông minh và khéo léo trong mọi việc, dù là học tập, công việc hay những chuyện khác. Anh kiên nhẫn ***** môi cô, ***** cô, đảo qua đảo lại, tạo nên những âm thanh ướt át. Chẳng mấy chốc, Ôn Từ đã *****, chân tay bủn rủn, nếu không có Chu Vụ đỡ, có lẽ cô đã trượt xuống sàn. Như cảm nhận được sự bất an của Ôn Từ, Chu Vụ kéo cô sát vào *****, giúp cô tìm lại thăng bằng. Cô vừa thở phào nhẹ nhõm thì toàn thân lại căng cứng. Bàn tay trên eo buông ra, len lỏi vào bên trong áo thun… Bàn tay Chu Vụ to lớn, ngón cái thô ráp. Gương mặt Ôn Từ nóng bừng, từ má đến cổ, tai và xương quai xanh đều ửng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-rao-yeu-tham-ban-dong/2790793/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.