Cuối tuần này Ôn Từ không về nhà với lý do trường có tập huấn. Tuy cô không có tên trong danh sách tập huấn, nhưng vì một giáo viên bị viêm ruột thừa phải nhập viện gấp nên cô được yêu cầu đến trường thay ca giúp. Khi nhắn tin báo cho mẹ qua WeChat, giọng điệu của bà không vui: [Tập huấn thật hay giả?] Ôn Từ không để tâm đến sự mỉa mai, chỉ cười và trả lời: [Là tập huấn thật ạ, ngay tại thành phố này. Chỉ có hai ngày cuối tuần thôi, mỗi chiều đều phải đến. Tuần sau con sẽ về lấy quần áo.] [Mẹ à, từ nay con sẽ không bao giờ nói dối mẹ nữa.] Sau khi gửi tin nhắn, mẹ cô im lặng một lúc lâu. Đến khi Ôn Từ tắm xong đi ra, bất ngờ nhận được câu trả lời: [Hồi nhỏ con chưa bao giờ nói dối.] [Vâng, nhưng lúc đó con sống không vui vẻ gì…] Lần này mẹ cô thật sự không trả lời nữa. Ôn Từ ngồi trên ghế sofa, vai kề vai với Chu Vụ. Anh vừa đi chơi tennis về và tắm xong, ngồi thoải mái với laptop trên đùi. Sau khi nghỉ ngơi vài tháng kể từ khi rời Lăng Thịnh, gần đây ông ngoại đã gọi anh về tiếp quản công ty. Cụ bảo tuổi đã cao, không muốn quản lý nhiều nữa nên muốn anh nhanh chóng tiếp nhận. Tập đoàn Lăng Thịnh vốn là do ông ngoại Chu Vụ gây dựng ở Chu Hoa Thành. Hai công ty có ngành nghề tương tự, ban lãnh đạo đều quen biết nhau nên Chu Vụ tiếp quản khá suôn sẻ. Chỉ là thời gian đầu phải xem nhiều tài liệu và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-rao-yeu-tham-ban-dong/2790827/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.