Tiểu Lượt ngồi bờ sông, mở to mắt nhìn dòng nước trong suốt, cùng với bóng của hai người in ngược dưới nước. Nàng nhớ tới cảm giác khi nãy được ôm vào trong ngực, tâm tựa hồ như sóng sông giống nhau, gợn sóng vòng lại vòng lay động, làm cho người ta cảm thấy vui vẻ, choáng váng, lại như tuyệt vời.
“Tiểu Lượt, xin lỗi, ta phải cố ý làm tổn thương đệ, ta chỉ muốn biết từ đâu đệ biết tiêu dao chiêu thức” – Ngữ khí của Thiên Du dịu nhiều, giống người vừa rồi vừa kiếm chuyện vừa hung dữ kia.
“Râu đại ca, đệ đệ biết cái gì là tiêu dao hay tiêu dao, đệ chỉ biết đó là mặc kệ”
“Cái gì mặc kệ” – Thiên Du kinh ngạc
“Đệ từ gầy yếu hơn những đứa trẻ cùng lứa, lại có cha mẹ thương, những đứa trẻ ở đây liền hợp lại khi dễ đệ, đệ đánh lại bọn họ liền bỏ chạy, bọn họ đuổi theo, đệ cảm thấy sợ hãi, chỉ có thể liều mạng chạy, chạy, chạy. Bất giác liền bay lên. Sau đó đệ phát mình có thể bay lên. Khi có người khi dễ đệ, đệ liền bay lên, mặc kệ bọn họ.”
Thiên Du kinh ngạc nhìn Tiểu Lượt, nhưng vẻ mặt chính là tin lời nàng ,
“Đệ đều là , nếu huynh tin, đệ có thể thề với trời.” – Tiểu Lượt giơ tay lên thề: “Tiểu Lượt ta nếu có nữa lời dối gạt râu đại ca, ta …”
“Quên , cần thề.” Thiên Du ngặt hòn đá lên, ném vào mặt sông, hòn đá trượt mặt nước năm thước mới chìm vào trong nước.
Tiểu Lượt cũng học , nàng nhặt lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xao-muoi-muoi/2316395/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.